Cơn ác mộng của người nông dân mùa dịch Covid-19

Trong lúc dịch bệnh hoành hành ở Trung Quốc, mọi hoạt động trì hoãn, nền kinh tế thiệt hại trầm trọng nhưng phải gánh chịu tổn thất nặng nề nhất đó là những người nông dân. Đối với họ, những ngày qua không khác gì một cơn ác mộng.

Anh Jiang Junsheng đã phải nghiền một tấn tỏi hỏng biến thành phân bón. Bên cạnh đó, anh phải tìm ra cách xử lý gần 5 tấn khoai lang, bắp cải và các loại rau khác tại trang trại hữu cơ của mình ngay giữa trung tâm Trung Quốc.

Jiang đã cố gắng giảm một nửa giá các sản phẩm tốt nhất nhưng gần như không có ai hứng thú với điều đó. Nguyên nhân chính là do mạng lưới giao thông đang bị đình trệ kể từ khi Covid-19 bùng phát khiến nhiều thành phố bị phong tỏa.

Anh Jiang chia sẻ: “Bình thường mọi năm, tôi thu về 40.000 nhân dân tệ (hơn 130 triệu đồng) trong 3 tuần sau kì nghỉ Tết. Năm nay gần như chẳng có thu nhập”.

Jiang sử dụng các giải pháp hữu cơ từ rau củ phế thảo để trồng trọt và phụ thuộc nhiều vào dịch vụ giao hàng để đưa sản phẩm của mình ra thị trường ở các thành phố xa xôi, hạng nhất như Bắc Kinh và Thượng Hải. Nhưng các biện pháp kiểm soát dịch bệnh đã ảnh hưởng lớn đến công việc của anh.

“Trong vài tuần qua, con đường kết nối giữa các thành phố đã bị chặn. Người dân thậm chí không thể đi lại giữa các làng”.  

con-ac-mong-cua-nguoi-nong-dan-mua-dich-covid-19

Nhiều thành phố bị phong tỏa khiến nền nông nghiệp Trung Quốc chịu nhiều thiệt hại trong khâu vận chuyển. 

Đến nay, một số con đường đã được mở ra, nhiều công ty giao hàng đã hoạt động trở lại nhưng việc phục hồi hoàn toàn vẫn còn rất xa.

Công ty tư vấn nông nghiệp BRIC Agri-Info Group có trụ sở tại Bắc Kinh ước tính rằng trên khắp Trung Quốc đại lục, hơn 3 triệu tấn nông sản bị tồn đọng, chủ yếu là rau do sự gián đoạn trong chuỗi vận chuyển. Các lĩnh vực khác của ngành nông nghiệp như chăn nuôi cũng bị tổn thất nặng nề.

Người nông dân không chỉ phải đối mặt với việc không bán được hàng mà còn không thể tìm được nhân công để hỗ trợ. Các nhà chăn nuôi gia cầm bị ảnh hưởng nhất trong cuộc khủng hoảng Covid-19.

Tại quận Pingyang thuộc tỉnh miền đông Chiết Giang, Xie Chuanzao cho biết ông đã mất hàng trăm nghìn nhân dân tệ vì không bán được gà. Xie có hơn 20.000 gia súc trong trang trại của mình và phải tiếp tục trả tiền để nuôi cho đến khi có thể tìm được người mua.

Anh Xie cho biết: “Một tháng qua, một nửa đàn đã đạt được trọng lượng để xuất chuồng nhưng tôi phải tiếp tục cho chúng ăn ở trang trại. Tôi không thể làm bất cứ điều gì vì đường bị chặn hết rồi. Vài ngày gần đây, tôi chỉ bán được một ít thôi”.

Theo Bộ Nông nghiệp và Nông thôn Trung Quốc, chỉ riêng An Huy, một trong năm tỉnh sản xuất gia cầm hàng đầu của Trung Quốc đã thiệt hại khoảng 900 triệu nhân dân tệ kể từ khi dịch bệnh bùng phát.

Ngoài ra, các cửa hàng bán thịt đã ngừng hoạt động, tiêu thụ gia cầm giảm. Toàn bộ ngành chăn nuôi gia cầm đang gánh chịu một khoản lỗ rất lớn.

Một cú đánh nặng nề với vùng nông thôn Trung Quốc

Dịch bệnh là một cú đánh nặng nề đối với vùng nông thôn Trung Quốc, nơi thu nhập chỉ bằng 40% mức trung bình của thành thị.

Peng Aihua, nhân viên môi giới ở Hạ Môn, tỉnh Phúc Kiến, cho biết gần đây 3 chủ trang trại đã yêu cầu cô thuê hơn 60 công nhân, nhưng cô chỉ đáp ứng được một nửa nhu cầu.

Xiangan là một trong bốn trung tâm sản xuất cà rốt chính của Trung Quốc và các cánh đồng trong khu vực cần rất nhiều nhân công. Thông thường những người lao động nhập cư từ quận Liang Sơn của Tứ Xuyên, một trong những khu vực nghèo đói nhất của Trung Quốc, đến thu hoạch nhưng năm nay họ đã không thể quay trở lại. 3/4 số nông sản vẫn đang nằm ngoài ruộng.

con-ac-mong-cua-nguoi-nong-dan-mua-dich-covid-19

Dịch bệnh là một cú đánh nặng nề đối với vùng nông thôn Trung Quốc

Peng cho biết: “Họ bị mắc kẹt tại nhà vì dịch bệnh. Họ được yêu cầu nộp đơn xin giấy phép di chuyển đặc biệt nếu muốn đi làm. Tuy nhiên, không ai biết làm thế nào vì hầu hết họ không biết chữ. Một số người dân sẵn sàng nhận công việc nhưng lại yêu cầu mức lương cao hơn nhiều so với một doanh nghiệp có lợi nhuận thấp”.

Giáo sư Zheng Fengtian từ khoa kinh tế nông nghiệp và phát triển nông thôn tại Đại học Renmin ở Bắc Kinh cảnh báo rằng những ảnh hưởng có thể lâu dài hơn đối với lao động nhập cư.

Nhiều người trong số họ làm việc trong ngành dịch vụ ở khu vực thành thị như tiệm làm tóc hay nhà hàng, vẫn chưa được đi làm trở lại. Việc nhiều thành phố bị phong tỏa sẽ khiến họ mất ít nhất vài tuần lương, thậm chí mất việc khi chủ doanh nghiệp đang phải chịu lỗ.

Giáo sư Zheng cho biết: “Đối với nhiều người, 1 tháng lương ở thành phố có thể bằng với nhu nhập cả năm làm ruộng ở quê nhà. Vì vậy, nói về tác động của dịch bệnh, thu nhập của nông dân nên là mối quan tâm lớn hơn so với thiệt hại của ngành nông nghiệp”.

Li Guoxiang, một nhà nghiên cứu tại Viện Phát triển Nông thôn thuộc Viện Khoa học Xã hội Trung Quốc, cho biết vẫn còn thời gian để mọi thứ trở lại bình thường, vì hầu hết chu kỳ trồng trọt thường bắt đầu vào tháng 3.

Chính quyền địa phương tăng cường chuẩn bị cho vụ xuân và để đảm bảo vận chuyển trơn tru các vật liệu nông nghiệp mặc dù virus mới vẫn chưa được kiểm soát hoàn toàn.

Theo GiaDinhVietNam